Chương 7
7.
Da đầu tôi tê rần, chẳng phải Hạ Lại đã về quê rồi sao?
Thế này chẳng phải là sắp công cốc hết rồi ư?
Tôi muốn khóc mà không khóc nổi, còn đang nghĩ cách giải thích thì Hạ Lại đã vội vàng dời ánh mắt khỏi bộ dạng lộn xộn của Chu Dư Trác, nhanh chóng lùi lại vào thang máy.
“Xin lỗi xin lỗi, tớ đi nhầm tòa nhà, hai người cứ tiếp tục đi.”
Cô ấy vội vã ấn nút, thang máy chạy xuống dưới.
Hạ Lại bị cận mức trung bình, lại chẳng chịu đeo kính, có lẽ chưa nhìn rõ chúng tôi là ai?
Hay là rõ ràng đã thấy, nhưng cố tình tự lừa mình?
Chu Dư Trác cũng không vội vàng đuổi theo giải thích, hiển nhiên là định xử lý tôi trước rồi mới tính tiếp.
Anh nhấn nút gọi thang máy khác, dứt khoát nhét tôi vào trong, bấm xuống tầng một.
“Tôi một lần nữa xin lỗi vì trước đây đã gây hiểu lầm cho cô. Nhưng những gì cô làm dạo gần đây đã khiến người tôi thích hiểu sai nghiêm trọng. Hy vọng cô đừng xuất hiện trước mặt tôi nữa, bằng không chắc chắn cô sẽ nhận được thư luật sư của tôi!”
Ra khỏi thang máy, tôi lập tức gọi cho Hạ Lại.
Cô ấy cúp máy, một lát sau mới nhắn lại: 【Bây giờ tớ có chút chuyện khó xử, để sau hãy nói.】
Tôi vừa lo vừa tự trách, chẳng lẽ cô ấy đang cãi vã với Chu Dư Trác sao?
Chu Dư Trác hẳn đã hoàn toàn dứt sạch mấy thứ tình cảm kỳ quái kia với “tôi”, vậy anh có giải thích rõ ràng với Hạ Lại không?
Cả đêm tôi trằn trọc không ngủ.
Sáng hôm sau, tôi quyết định qua xem Hạ Lại thế nào.
Vừa mở cửa, đã thấy cô ấy xách mấy túi đặc sản đến.
“Ôi, tâm linh tương thông ghê, cậu biết tớ sẽ tới à?”
Tôi quan sát kỹ, Hạ Lại tinh thần phấn chấn, chẳng có chút dáng vẻ nào của người vừa trải qua chuyện không hay.
Nói dăm ba câu chuyện vặt, cuối cùng cô ấy cũng chuyển sang đề tài bạn trai.
“Hôm qua tớ cố ý về sớm, muốn thử xem khi tớ không có ở đây, anh ấy có làm chuyện gì có lỗi không. Kết quả là đúng thật, tớ thấy trong nhà anh ấy có một người phụ nữ khác!”
Tôi gần như nín thở:
“Có khi nào là hiểu lầm không?”
Hạ Lại bỗng bật cười:
“Đúng là hiểu lầm! Tớ làm trò cười to thật. Hôm trước chẳng phải tớ nói với cậu là bạn trai tớ trong lòng có người phụ nữ khác sao? Hóa ra… đó chính là mẹ anh ấy!”
“Hả?”
“Cũng tại tớ suy nghĩ lung tung. Nhà anh ấy hơi phức tạp, bố mẹ ly hôn, anh ấy theo bố, nên tình cảm với mẹ rất rối ren. Mỗi lần tớ hỏi, anh ấy cứ lảng tránh, tớ lại tưởng anh có tật giật mình. Cộng thêm suy nghĩ bay xa nên mới thành ra như vậy…”
Tôi thầm lè lưỡi — Chu Dư Trác đúng là có tài bịa chuyện!
Hạ Lại duỗi lưng, vẻ mặt rạng rỡ, u sầu hôm trước tan biến sạch sẽ.
“May quá, hôm qua bọn tớ đã nói rõ hết rồi. Tháng sau bọn tớ sẽ đi đăng ký kết hôn. Lúc đó cậu nhất định phải làm phù dâu cho tớ nhé!”
Tôi thở phào nhẹ nhõm. Đợi Hạ Lại đi rồi, tôi mở tài khoản của Chu Dư Trác.
Ba giờ sáng, anh đăng một bài:
【Cuối cùng cũng gỡ bỏ được tình cảm gọi là dành cho dì. Sao bây giờ tôi mới hiểu ra?
Nghĩ đến thái độ của mình trước kia, tôi lại thấy hối hận.
Sau này, tôi sẽ cố gắng hết sức để làm cô ấy hài lòng.
Cho dù cô ấy không thích tôi, coi tôi như công cụ cũng được.】
Có lẽ tâm tình đã thoáng hơn, Chu Dư Trác nửa đêm còn đi trả lời gần hết các bình luận nổi bật.
【Anh bạn, đầu óc ổn lại rồi à?】
XZ:【Ừ, ổn rồi.】
【Dù hơi khó tin, nhưng vẫn chúc chủ thớt sớm ở bên người mình thích.】
XZ:【Cảm ơn, tôi sẽ cố gắng.】
【Chủ thớt, nhớ kỹ câu này: liếm chó liếm chó, cuối cùng chẳng được gì.】
XZ:【Không sao, chỉ cần cô ấy vui là được.】
……
Bài viết vẫn đầy phong cách “trừu tượng” quen thuộc, tôi đọc cũng chẳng hiểu mấy.
Nhưng nói gì thì nói, Chu Dư Trác giờ đã không còn mấy ý nghĩ vớ vẩn với “tôi”, Hạ Lại cũng chẳng phải phiền não nữa, lại sắp kết hôn với người cô ấy yêu. Thế là có thể khép lại chuyện này rồi.
Tôi chuẩn bị thoát ra, thì chợt phát hiện — trước bài viết này một tiếng, Chu Dư Trác còn đăng thêm một dòng trạng thái khác.