Lấp Lánh Lấp Lánh, Tô Thiểm Thiểm - Chương 2

Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và

MỞ ĐƯỜNG DẪN để mở khóa toàn bộ chương truyện!

👉 https://s.shopee.vn/7fQu9Wedz6

MÊ TRUYỆN XIN CHÂN THÀNH CẢM ƠN QUÝ ĐỘC GIẢ!

Buổi chiều lúc đổi chỗ ngồi, Tô Tinh Diệu chủ động giơ tay nói với giáo viên muốn ngồi cùng bàn với tôi.


Lý do là để hỗ trợ, giúp đỡ nhau trong việc học.


Tô Tinh Diệu học tiếng Anh rất giỏi, còn môn ngữ văn của tôi lại thuộc hàng nhất nhì trong lớp, đương nhiên giáo viên cũng tin vào lý do này.


Tôi nằm bò ra bàn cảm kích nói: "Hôm nay thật sự cảm ơn cậu."


"Nhưng mà, tại sao một đứa con trai như cậu lại mang băng vệ sinh trong cặp vậy?" Tôi tò mò hỏi.


Tô Tinh Diệu cười rạng rỡ: "Là mẹ tớ để cho tớ đấy. Mẹ tớ bảo, nếu có bạn nữ nào cần thì đưa cho bạn ấy."


Tôi nghe mà ngưỡng mộ, trong lòng chấn động vô cùng.


Chắc chắn mẹ cậu ấy là một người vô cùng chu đáo và dịu dàng.


Không giống như mẹ tôi, chỉ biết mắng tôi một trận té tát khi tôi nói hết băng vệ sinh, sau đó sai tôi đi nấu cháo gạo cho em trai.


"Giúp được cậu là vinh hạnh của tớ, ngày mai nhớ mang theo nhé!" Tô Tinh Diệu dịu dàng nói.


Tôi ỉu xìu nói: "Nhà tớ không có tiền mua, mẹ tớ bảo mua mấy thứ này tốn tiền, tiền phải để dành mua sữa bột cho em trai."


Mỗi tháng nhà tôi chỉ mua một lượng băng vệ sinh nhất định, mẹ dùng xong, chị dùng xong, phần còn lại mới đến lượt tôi.


Tiền bạc phải tính toán chi li, tôi là con gái, lại là con thứ hai, là đứa con không quan trọng nhất trong nhà.


Đứa em trai một tuổi mới là đứa con quý giá nhất trong nhà.


Bố tôi luôn nói, ở nhà cho tôi được sống đã là sự nhân từ lớn nhất rồi.


Sau tôi, mẹ tôi cũng mang thai mấy lần, nhưng cuối cùng đều bị bà nội tìm thầy phán là con gái, nên tìm cách phá bỏ.


Mẹ tôi cũng đi dạo một vòng âm phủ mấy làn, vẫn luôn tâm niệm phải sinh cho nhà bố tôi một thằng con trai bụ bẫm.


Cho đến khi em trai tôi ra đời.


Tôi mới biết, hóa ra tình phụ tử và tình mẫu tử đều tồn tại.


Em trai tôi khóc, sẽ có người dỗ dành bế ẵm.


Em trai tôi khóc, trên tay sẽ xuất hiện đồ chơi mới mua.


Tôi chỉ có con thỏ nhồi bông rách nát mà chị tôi không dùng nữa.


Đó là khi chị tôi còn nhỏ, mẹ tôi tự tay may cho chị.


Chị tôi là con đầu lòng trong nhà, dù là con gái, cũng được hưởng nhiều yêu thương hơn tôi.


Tôi là sự tồn tại thừa thãi nhất trong nhà.

 
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chap bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo