Họp Lớp Và Lời Tỏ Tình - Chương 1

Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và

MỞ ĐƯỜNG DẪN để mở khóa toàn bộ chương truyện!

👉 https://s.shopee.vn/7fQu9Wedz6

MÊ TRUYỆN XIN CHÂN THÀNH CẢM ƠN QUÝ ĐỘC GIẢ!

Chương 1
Tôi vô tình có thể gọi video với chính mình sau 10 năm.
 
Tôi háo hức hỏi sau này sẽ ở bên ai.
 
Đối diện im lặng một lúc rồi nói ra tên kẻ thù không đội trời chung.
 
Tôi bật cười ha ha: “Không ngờ mười năm sau tôi vẫn còn hài hước thế này.”
 
Lời vừa dứt, trên màn hình bỗng xuất hiện một người.
 
“Vợ ơi, em đang trò chuyện với ai thế?”
 
Nhìn gương mặt kẻ thù năm xưa nay đã trưởng thành hơn, tôi lập tức hóa đá tại chỗ.
 
1
 
Khung cảnh trước mắt thật sự kỳ quái.
 
Tôi và Trì Trú bốn mắt nhìn nhau, đồng thời từ ánh mắt đối phương thấy được sự kinh ngạc.
 
Trì Trú khoác áo tắm, cổ áo mở rộng, nửa ôm lấy tôi của mười năm sau trong lòng.
 
Ngây người gần một phút, tôi bật ra một tiếng thét chói tai.
 
Trì Trú nhướng mày, dường như càng cảm thấy sự tồn tại của tôi thú vị hơn.
 
Hắn tham lam, được chút lợi ích liền muốn thêm nhiều hơn, hôn lên mặt tôi một cái, khiêu khích mà đưa cho tôi một ánh mắt.
 
Trời sập rồi.
 
Thấy tôi đã sắp sụp đổ, tôi của mười năm sau vội nhảy ra làm hòa.
 
Cố gắng dùng ưu điểm của Trì Trú để giải thích tại sao tôi lại kết hôn với hắn.
 
Quá đáng sợ.
 
Mười năm sau chẳng lẽ tôi bị ma ám mà không hề hay biết.
 
Nghe vài phút thôi tôi đã không thể chịu nổi, lập tức ngắt lời.
 
“Cậu làm tôi thất vọng quá rồi. Bây giờ tôi ghét hắn đến mức nào chẳng lẽ cậu không biết sao?”
 
“Vất vả lắm mới thi xong đại học, có thể tránh xa hắn một chút, vậy mà cậu lại bảo mười năm sau tôi lấy hắn?!”
 
“Chẳng khác nào bảo tôi mười năm sau sẽ thành kẻ thần kinh cả.”
 
Có lẽ vì đã hạnh phúc quá lâu nên tôi của mười năm sau quên mất quá khứ, bị tôi nhắc nhở mới chợt nhớ ra hiện tại tôi và Trì Trú hoàn toàn như nước với lửa.
 
Mỗi lần gặp mặt là lườm nhau trắng mắt.
 
Cô ấy ngượng ngùng cười với tôi, một lúc lâu không biết nên nói gì.
 
Trì Trú đứng bên cạnh, khóe môi nhếch lên, chậm rãi mở miệng.
 
“Có lẽ em sẽ thất vọng rồi.”
 
“Chúng ta học cùng trường đại học.”
 
Khi nói câu này, ánh mắt hắn tràn đầy đắc ý.
 
Cú sốc liên tiếp khiến tôi nghiến chặt răng hàm.
 
Mười năm trôi qua, hắn vẫn cái bộ dạng c/h/ế/t tiệt ấy, chỉ một biểu cảm thôi cũng đủ khiến tôi tức điên.
 
Tôi trừng hắn một cái, hắn lại cười càng thêm đậm.
 
Tôi của mười năm sau nhìn gương mặt đầy tuyệt vọng của tôi, đẩy Trì Trú sang một bên, bắt đầu an ủi.
 
“Tuy mười năm sau chúng ta ở bên nhau, nhưng trong khoảng thời gian này em vẫn có vài mối tình khác.”
 
Nghe đến đây, tôi lập tức phấn khích.
 
“Ví dụ như?”
 
Cô ấy chống cằm nghĩ một lát, vô cùng hứng khởi nói với tôi: “Người đàn anh giúp em mang hành lý khi mới nhập học ấy, vừa cao vừa đẹp trai, lại là chủ tịch hội sinh viên. Chẳng bao lâu sau, hai người đã quen nhau rồi.”
 
Tôi và cô ấy hào hứng bàn chuyện mối tình đầu, hoàn toàn quên mất sau lưng vẫn còn đứng một người đàn ông.
 
Chính là chồng tương lai của tôi, cũng là chồng hiện tại của cô ấy.
 
Cho đến khi tôi thoáng thấy gương mặt nửa cười nửa tối tăm của Trì Trú, mới ý thức được mức độ nghiêm trọng của tình hình.
 
“Cái đó…”
 
Tôi nhỏ giọng nhắc nhở tôi của mười năm sau.
 
“Hay là cậu quay đầu lại nhìn một chút đi.”
 
Tôi của mười năm sau chẳng hiểu gì, quay đầu lại liền đối diện ánh mắt oán thán như oán phụ của Trì Trú.
 
Nụ cười trên mặt cô ấy lập tức đông cứng.
 
Ngay sau đó, não bộ vận hành hết công suất, cố tìm cớ để vớt vát.
 
“Thật ra thì… anh ta cũng thường thôi, sau này còn đối xử lạnh nhạt với em, thật sự chẳng thể so với chồng tương lai của em.”
 
Tận mắt nhìn thấy mới biết, thì ra lúc tôi nói dối chống chế lại lộ liễu đến vậy.
 
Những hành động nhỏ cũng đủ để phơi bày hết sự chột dạ.
 
Trì Trú lạnh lùng cười khẩy, đưa tay cầm lấy điện thoại, nhìn tôi nói: “Hôm nay nói chuyện đến đây thôi. Tôi và em mười năm sau cần tính toán chút nợ nần.”
 
Nói xong hắn liền ngắt video.
 
Ngay giây trước khi màn hình tắt, tôi rõ ràng thấy hắn ôm ngang tôi của mười năm sau.
 
Tôi trân trối nhìn màn hình đen thui, đủ loại nghi ngờ và hình ảnh mất kiểm soát tràn vào đầu.
 
Tôi sắp phát điên rồi.
 
2
 
Nhờ phúc của tôi mười năm sau, đêm đó tôi mất ngủ.
 
Chỉ cần nhắm mắt lại, trong đầu toàn là hình ảnh của Trì Trú.
 
Điều khủng khiếp hơn là hôm sau có buổi họp lớp.
 
Mà càng khủng khiếp hơn nữa, Trì Trú cũng sẽ đến.
 
Tôi chuẩn bị tâm lý thật kỹ mới bước vào phòng KTV, bên trong vọng ra tiếng hát như ma kêu quỷ khóc.
 
Cửa vừa mở ra, tiếng ca hát lập tức im bặt.
 
Thấy người đến là tôi, mọi ánh mắt trong phòng đều đồng loạt chuyển về phía Trì Trú.
 
Vì tôi và hắn quá mức đối nghịch, gần như đã bị gắn chặt với nhau.
 
Biểu cảm của mọi người trong phòng thật sự đặc sắc.
 
Có người xem náo nhiệt.
 
Có người cố nín cười.
 
Thậm chí còn có người ghép đôi bọn tôi.
 
Trước đây, tôi chẳng mảy may quan tâm, dù sao đối với tôi, Trì Trú chỉ có hận, là kẻ thù không đội trời chung.
 
Nhưng kể từ tối qua, khi phát hiện kẻ thù biến thành chồng tương lai.
 
Thật sự khó mà tiếp nhận nổi.
 
Sofa đã chật kín chỗ, chỉ còn trống ngay cạnh Trì Trú.
 
Tôi thở dài, đành chấp nhận ngồi xuống.
 
Trì Trú thấy vậy, liếc tôi một cái, trông thấy quầng thâm mắt thì khẽ nhíu mày, sau đó mở miệng trêu chọc.
 
“Quầng mắt thâm thế kia, tối qua không phải mơ thấy tôi nên lăn qua lăn lại ngủ không yên chứ?”
 
Nếu là trước kia, tôi chắc chắn sẽ mắng hắn thần kinh.
 
Nhưng đáng tiếc, lần này hắn lại đoán đúng.
 
Tôi chột dạ quay mặt đi, má hơi nóng lên, nhỏ giọng chửi hắn bị bệnh.
 
Tôi vội cầm lon coca lạnh trên bàn lên uống, cố hạ nhiệt.
 
Trì Trú nhanh chóng nhận ra có gì đó không ổn, thu lại dáng vẻ cà lơ phất phơ vừa nãy, nghiêm túc nhìn tôi.
 
Bị ánh mắt hắn dán chặt, tôi khó chịu, cố tình tránh né.
 
Xung quanh không ai phát hiện bầu không khí lạ lùng giữa tôi và hắn, họ kéo Trì Trú lên hát.
 
Khoảnh khắc hắn đứng dậy, tôi mới thở phào nhẹ nhõm.
 
Chưa kịp vui mừng được bao lâu, điện thoại tôi bất ngờ rung lên báo hai tin nhắn.
 
Đến từ tôi của mười năm sau.
 
【Tính thời gian chắc giờ em đang ở buổi họp lớp KTV.】
 
【Lén nói cho em biết, hôm nay Trì Trú hát bài này là để dành cho em.】
 
Chỉ vỏn vẹn hai dòng, nhưng trong lòng tôi như cuộn lên sóng lớn.
 
Chiếc điện thoại trong tay dường như nóng rát.
 
Tim tôi đập loạn nhịp, theo bản năng ngẩng đầu, lại chạm đúng ánh mắt của Trì Trú.
 
Ngay lúc đó, tên bài hát hiện lên trên màn hình.
 
Hai chữ “Ngày Nắng” như dội thẳng vào mắt tôi.
 
Tiếng hò reo trêu chọc của bạn bè vang không ngớt.
 
Trì Trú cứ thế nhìn chằm chằm vào tôi, cho đến khi giai điệu dạo đầu vang lên.
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chap bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo