Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và
MỞ ĐƯỜNG DẪN để mở khóa toàn bộ chương truyện!
👉 https://s.shopee.vn/7fQu9Wedz6
MÊ TRUYỆN XIN CHÂN THÀNH CẢM ƠN QUÝ ĐỘC GIẢ!
Tôi đã suy nghĩ rõ ràng nguyên nhân và kết quả, quyết định không nhắc nhở Thanh Tuyệt.
Tôi lạnh nhạt "ừm" một tiếng: "Vậy ngươi đi đi."
Giọng điệu là của một người bề trên ra lệnh cho kẻ dưới.
Sự lạnh nhạt chưa từng có của tôi cuối cùng cũng khiến Thanh Tuyệt mơ hồ nhận ra điều gì đó không ổn, hắn khẽ nhíu mày, có chút bất mãn nhìn tôi: "Phượng Nguyệt, nàng có ý gì?"
Lâu rồi nàng không tìm mình khiến mình thật vui vẻ thanh tịnh.
Nhưng giọng điệu cao ngạo như vậy của Phượng Nguyệt, Thanh Tuyệt không thể chấp nhận.
Tôi thấy buồn cười, tôi vốn là Thượng Thanh Chiến Thần, Thượng Thanh Giới bất kể thần vị cao thấp, thấy tôi đều phải cung kính gọi một tiếng Phượng Quân.
Thanh Tuyệt chẳng qua chỉ là một tướng sĩ dưới trướng tôi mà thôi.
Ban đầu tôi thấy hắn có tướng mạo rất tuấn tú, nên mới động lòng, cùng nhau kề vai chiến đấu, công lao đều cho chàng, Thanh Tuyệt mới trở thành Thanh Tuyệt Thần Quân như bây giờ.
Hắn có tư cách gì mà bất mãn với thái độ của tôi?
Nhưng bây giờ tôi lười để ý đến hắn, để hắn nhanh chóng đi nộp mạng cho Đế Lam mới là chuyện quan trọng.
Tôi phất tay: "Ta mệt rồi, ngươi ra ngoài đi."
Thanh Tuyệt nhíu mày, rồi lại giãn ra, dịu dàng nói: "Thôi vậy, đợi ta trở về, sẽ lại dỗ dành nàng."
Tôi có chút buồn nôn.
Vì câu nói này, tôi quyết định viết một bức thư cho Ma Giới, gửi cho Ma Tôn Đế Lam.
Những lời trên đó rõ ràng: Đánh Thanh Tuyệt, giết hắn đi, nhất định sẽ có trọng tạ.