Hết Hạn Tình Đầu - Chương 1

Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và

MỞ ĐƯỜNG DẪN để mở khóa toàn bộ chương truyện!

👉 https://s.shopee.vn/3LHQxmurcd

MÊ TRUYỆN XIN CHÂN THÀNH CẢM ƠN QUÝ ĐỘC GIẢ!

1.
 
“Thật sự tớ rất khó chịu.” Tôi cố giải thích.
 
“Tớ không giả vờ đâu.”
 
Trước đây đúng là tôi hiếm khi than phiền ngày đến k//inh.
 
Nhưng vài ngày trước, vì Hạ Linh không muốn chạy 3000m trong giờ thể dục, Hạ Kiêu Lâm bắt tôi chạy thay.
 
Vừa trùng ngày đầu tôi có k//inh ngu//yệt.
 
Chắc có lẽ khi đó sức tôi không kịp hồi phục, nên mấy ngày nay bụng cứ đau âm ỉ.
 
“Làm quá rồi đấy. Có k//inh thì sao chứ, không phải chuyện nghiêm trọng.” Hạ Kiêu Lâm nhíu mày.
 
“Thôi nào, Kiêu Lâm.” Hạ Linh nhẹ kéo tay áo cậu ta.
 
“An An chắc đang mệt. Cậu ấy đã giúp nhiều lần rồi, nếu giờ không muốn nữa cũng bình thường. Tớ tự chạy được mà.”
 
Cô ta nói xong vẫn đứng im, nét mặt lộ rõ mệt mỏi.
 
“Đừng cố tỏ ra cứng cỏi, nhìn mặt em xanh xao thế kia.”
 
Hạ Kiêu Lâm đưa thẻ sinh viên Hạ Linh cho tôi.
 
“Được rồi An An, gật đầu đi thôi. Nhớ số báo danh, đừng bỏ quên.”
 
Nói xong, cậu ta kéo Hạ Linh đi.
 
Tôi cắn môi, chộp lấy tay áo cậu ấy.
 
“Đợi đã.”
 
Những lúc như thế này, tôi thường nhún nhường.
 
Tôi chưa từng thật sự từ chối Hạ Kiêu Lâm.
 
Nhưng ngay khoảnh khắc đó, tôi không thể im lặng thêm.
 
Tôi trả thẻ lại, ngẩng đầu nhìn thẳng.
 
“Tớ nói rồi là không chạy thay. Cậu tìm người khác đi.”
 
Sắc mặt Hạ Kiêu Lâm tối sầm.
 
“Cậu hết chiêu rồi hả?”
 
Tôi không nói gì, quay lưng bỏ đi.
 
Về đến ký túc xá, trên bàn có một cốc trà sữa ấm.
 
Tôi hỏi.
 
“Của ai thế này?”
 
Bạn cùng phòng quay lại.
 
“Của cậu. Nghe nói cậu khó chịu, uống nóng sẽ thấy dễ chịu hơn.”
 
Tôi cầm ly trà sữa, đứng ch/ết lặng.
 
Trong lòng bỗng dâng lên vị đắng khó tả.
 
Ngay cả bạn cùng phòng cũng dành cho tôi sự quan tâm.
 
Ấy thế mà người cùng tôi lớn lên, đã gắn bó từ thuở thanh mai trúc mã như Hạ Kiêu Lâm lại dửng dưng đến vậy.
 
Điện thoại rung.
 
Là tin nhắn từ cậu ta.
 
[Lục An, hôm nay cậu phát đi/ên cái gì vậy?]
 
Tôi không trả lời, chỉ chậm rãi trèo lên giường.
 
Bụng tôi đau nhói.
 
Nằm ngửa nhìn trần nhà, một cơn mệt mỏi tràn ngập khắp người.
 
Chợt tôi không còn muốn chạy theo Hạ Kiêu Lâm nữa.
 
2.
 
Tôi và Hạ Kiêu Lâm lớn lên cùng nhau từ khi tắm chung, chơi chung.
 
Mẹ tôi và mẹ cậu ta thân nhau, lại sống gần nên chúng tôi luôn bên nhau.
 
Nhưng tôi và cậu ấy quá khác biệt.
 
Hạ Kiêu Lâm từ nhỏ đã điển trai, thông minh, lúc nào cũng đứng nhất lớp.
 
Còn tôi liên tục bị mẹ chê là ngu ngốc, bình thường.
 
Nếu không phải bạn từ bé, chắc tôi và cậu ta chẳng bao giờ có điểm chung.
 
Suốt bao năm, tôi cứ lẽo đẽo theo sau cậu ta.
 
Ai mà không ngưỡng mộ Hạ Kiêu Lâm chứ?
 
Cậu ta nổi bật như ánh sáng, khoác sơ mi trắng dưới nắng làm ai cũng ngước nhìn.
 
Tôi đi theo sau: cậu ta đánh bóng, tôi mang nước; cậu ta trực nhật, tôi làm thay; cậu ta buồn, tôi ở bên.
 
Đuổi theo bấy lâu, cuối cùng cậu ta cũng mở lời.
 
Cậu ta nói.
 
“Chỉ cần cậu thi đỗ cùng đại học với tớ, tớ sẽ ở bên cậu.”
 
Khi đó chỉ còn một năm nữa là thi đại học.
 
Tôi dốc hết sức học, kết quả tiến bộ như tên lửa.
 
Thầy cô ai cũng nói tôi “bỗng nhiên khai sáng”.
 
Nhưng thực ra không phải.
 
Tôi chỉ làm việc quần quật.
 
Ngày nào tôi cũng chỉ ngủ 4 tiếng, cam chịu đến mức ngất xỉu mấy lần vào viện.
 
Giờ nhìn lại, tôi không hiểu sao mình vượt qua được.
 
Nhưng nhờ thế, cuối cùng tôi thi đỗ cùng trường với Hạ Kiêu Lâm.
 
Ấy vậy mà chỉ vài ngày sau khi nhập học, cậu ta đã nhanh chóng thích ngay hoa khôi Hạ Linh và bắt đầu quen chính thức.
 
Tôi nhắc lại lời hứa năm xưa.
 
Hạ Kiêu Lâm nghe xong như không nhớ gì, một lúc sau mới thờ ơ đáp.
 
“À cái đó hả, tớ quên lâu rồi. Khi ấy nói cho cậu có động lực thôi mà.”
 
Cậu ta còn cười nhạt.
 
“Không thể nào cậu tin là thật được chứ?”
 
Tôi kéo chăn trùm kín đầu.
 
Từ khi nhận ra mình rung động với Hạ Kiêu Lâm đến nay đã 7 năm.
 
Bảy năm một tình đơn phương, mệt mỏi đến vậy.
 
Có lẽ đã đến lúc tôi nên buông tay rồi.

Thanh Lau Truyen
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chap bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo