Đừng Lấy Tôi Làm Cầu Nối - Chương 8

Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và

MỞ ĐƯỜNG DẪN để mở khóa toàn bộ chương truyện!

👉 https://s.shopee.vn/7fQu9Wedz6

MÊ TRUYỆN XIN CHÂN THÀNH CẢM ƠN QUÝ ĐỘC GIẢ!

Chương 8
15
 
Xuất viện hoàn toàn xong, dư luận bên ngoài dưới sự dẫn dắt có chủ ý liền bùng nổ theo một hướng mới.
 
Truyền thông đồng loạt dựng nên hình tượng Thịnh Hạ – một nữ chính độc lập của giới ba-lê.
 
Xinh đẹp, kiên cường, theo đuổi sự hoàn hảo trong từng động tác múa.
 
Cuối cùng, vì không thể chịu nổi sự theo đuổi trăng hoa của công tử nhà giàu, cô dũng cảm từ chối ngay trong màn hạ màn.
 
Danh tiếng của Trình Tưởng vì thế mà chịu ảnh hưởng nặng nề.
 
Nhưng dường như anh ta chẳng mảy may bận tâm.
 
Ngược lại, trong việc cạnh tranh điều kiện với giám đốc nhà hát ở E quốc, anh ta càng đưa ra những chiêu thức khoa trương hơn.
 
Trong mắt công chúng, điều này càng chứng minh cho lời báo chí.
 
Trình Tưởng theo đuổi Thịnh Hạ đã đến mức không thể tự thoát ra.
 
Tất cả mọi người đều đoán, cuối cùng Thịnh Hạ sẽ chọn bên nào.
 
Sức nóng của cô ngày một leo thang.
 
Cho đến một tháng sau, tập đoàn Ban thị – danh tiếng lừng lẫy tại Y quốc – chính thức tuyên bố gia nhập giới ba-lê.
 
Và công khai danh tính vũ công chính .
 
Chính là Thịnh Hạ đến từ Hoa quốc.
 
Ngay lập tức, tin tức này như ném một tảng đá xuống mặt nước sôi sục.
 
Qua nhiều lần thương lượng với Ban Ân, Ban thị đã tung ra chiến dịch quảng bá mạnh mẽ nhất cho lần hợp tác này.
 
Sự thật chứng minh, khi trong một mặt hồ vốn đã dậy sóng, bạn ném thêm một hòn đá, làn nước bắn tung sẽ vượt xa mọi lần trước đó.
 
Giá trị trong giới nghệ thuật cũng vậy.
 
Chỉ trong một thời gian ngắn, Thịnh Hạ đã trở thành nghệ sĩ ba-lê nổi tiếng nhất cả nước, danh tiếng và giá trị vọt lên.
 
Vé cho buổi biểu diễn đầu tiên của cô tại Y quốc nhanh chóng được bán sạch, trở thành tấm vé khó cầu.
 
Đêm trước khi xuất ngoại, Thịnh Hạ nói muốn đưa tôi đi xả hơi một trận.
 
Thế là cô kéo tôi vào quán bar, rồi nhét vào hai bên tôi mỗi bên một nam người mẫu.
 
Lúc tôi còn sững sờ, Thịnh Hạ đã rất thành thạo kéo cà vạt của một người mẫu, hắt nước lên bờ ngực vạm vỡ của hắn.
 
Đây là lần đầu tiên tôi thấy một mặt khác của Thịnh Hạ.
 
“Tớ còn tưởng cậu…”
 
“Tưởng tớ ghét đàn ông à?”
 
Thịnh Hạ quay đầu, nháy mắt với tôi:
 
“Tớ đúng là ghét đàn ông, nhưng tớ ghét cái kiểu tự cho mình là đúng, bề ngoài như chiều chuộng nhưng thực chất lại cao cao tại thượng ấy.”
 
“Còn kiểu này thì sao?”
 
Cô dùng ngón tay được sơn móng khẽ nâng cằm người đàn ông, giống như đang đùa giỡn với một chú chó con:
 
“Những người đàn ông này đẹp trai, thái độ phục vụ lại tốt, quan trọng nhất là hoàn toàn theo ý tớ, muốn đổi lúc nào cũng được.”
 
Tôi thầm ghi nhớ sở thích của Thịnh Hạ, nhưng vẫn hơi thắc mắc:
 
“Vậy cậu đưa tớ đến đây là vì…”
 
Ngay lúc đó, Thịnh Hạ vốn còn khí chất chị đại, bỗng mềm nhũn nhào vào lòng tôi.
 
Đôi mắt sáng rực nhìn tôi:
 
“Tri Tri, cuộc sống thế này chẳng tốt sao? Chúng ta có thể cùng nhau muốn chơi gì thì chơi…”
 
“Chẳng phải so với cái gã ngoại quốc kia tốt hơn nhiều à?”
 
Cô ấy đang ám chỉ Ban Ân sao?
 
Tôi không nhịn được cười:
 
“Hạ Hạ, Ban Ân vốn là do chính cậu giới thiệu cho tớ mà.”
 
“Tớ mặc kệ, mặc kệ!” Thịnh Hạ lắc đầu như trống lắc, “Ban đầu tớ chỉ định để anh ta an ủi cậu, nào ngờ cậu lại sa vào sâu như vậy, thậm chí còn vì anh ta mà chọn sang Y quốc. Ngay cả tớ còn chưa có đãi ngộ đó!”
 
Sao tôi lại cảm thấy… Thịnh Hạ hình như đang ghen với Ban Ân?
 
Thực ra, điều này không cần thiết.
 
Tôi mỉm cười, nâng khuôn mặt cô lên:
 
“Điều này chẳng liên quan đến Ban Ân.”
 
“Chọn Y quốc là vì ở đó cậu có thể phát triển xa hơn bất cứ nơi nào khác. Ít nhất, bây giờ cậu đã là diễn viên chính rồi, không phải sao?”
 
“Hơn nữa,” tôi khẽ thở dài, nghiêm túc nói:
 
“Nơi tôi đến không phải Y quốc, mà là F quốc.”
 
Nói xong quyết định này, Thịnh Hạ lập tức òa khóc như một đứa trẻ.
 
Cô chất vấn tôi, tại sao không đi cùng cô?
 
Tôi trả lời:
 
“Bởi vì tôi còn có việc quan trọng hơn muốn làm.”
 
“Hạ Hạ, bên đó có giáo sư đã gửi lời mời. Tôi muốn đến đó học hỏi thêm nhiều kiến thức và kỹ năng biên đạo.”
 
Chia ly là để có một ngày gặp lại tốt đẹp hơn.
 
Trình độ biên đạo của tôi hiện tại chưa đủ để khiến điệu múa của Thịnh Hạ tỏa sáng rực rỡ hơn nữa.
 
Đợi đến ngày gặp lại.
 
Ánh trăng trắng của tôi, ánh trăng trắng của tôi.
 
Khi ấy, tôi sẽ trở thành vì sao trung thành nhất của cậu.
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chap bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo