Cứu Rỗi - Chương 3

Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và

MỞ ĐƯỜNG DẪN để mở khóa toàn bộ chương truyện!

👉 https://s.shopee.vn/2VewrkrIyO

MÊ TRUYỆN XIN CHÂN THÀNH CẢM ƠN QUÝ ĐỘC GIẢ!

Diệp Gia và Giang Dực của thế giới này là bạn thân từ nhỏ.


Hai người lớn lên cùng nhau, mối quan hệ rất hòa thuận và tốt đẹp.


Nhưng giữa hai người không có bất kỳ tình cảm lãng mạn nào.


Mối quan hệ của họ khiến người ta có thể bỏ qua giới tính.


Về cơ bản, cả hai đều có chút ngố bẩm sinh.


Cố Úc là người đến sau, trong sách, gọi là "thiên hàng" (từ trên trời rơi xuống).


Ban đầu anh ấy cũng là một nam sinh trung học đẹp trai, cười lộ tám chiếc răng, mặc áo đấu tự tin ném bóng rổ.


Nhưng đột nhiên một ngày, đôi chân anh ấy mất cảm giác.


Nguyên nhân không rõ, không thể chữa trị, không biết liệu có thể hồi phục lại hay không, cũng không biết khi nào mới có thể hồi phục.


Mọi thứ đều là ẩn số mới khiến người ta tuyệt vọng.


Không ngoài dự đoán Cố Úc trở nên uể oải, tính tình thất thường, thậm chí còn bắt đầu tự làm hại bản thân.


Có lẽ thay đổi một môi trường sống sẽ tốt cho anh ấy.


Cha mẹ anh ấy lấy đó làm cái cớ để đưa anh ấy đến nhà ông ngoại, nhưng thực chất là lưu đày.


Cố Úc bị bỏ rơi.


Đây có lẽ là giọt nước cuối cùng làm tràn ly.


Hệ thống dốc lòng khuyên giải: [Anh ấy đáng thương như vậy, cô không muốn giúp anh ấy một tay sao? Chỉ cần cô ra tay, cô sẽ là sự cứu rỗi của anh ấy, là vị thần của anh ấy, là một tia sáng trong đêm tối của anh ấy.]


[Vậy làm thế nào để tôi có thể quay về?]


[Đừng nói những điều không quan trọng đó nữa...]


[Đừng nói những điều vô dụng đó nữa.]


Hệ thống òa lên khóc lóc, vừa khóc vừa tố cáo tôi là kẻ vô nhân đạo, lạnh lùng vô cảm.


Khiến tôi đau đầu.


Tôi giơ tay, đẩy mạnh cánh cửa biệt thự.


Nhìn thấy cảnh tượng bên trong, sắc mặt vốn đã không tốt của tôi hoàn toàn trở nên lạnh lẽo.


Bà Diệp đang cắm hoa, ông Diệp đang đeo kính xử lý công việc.


Nhìn thấy tôi, chiếc kéo trên tay bà Diệp rơi thẳng xuống đất.


"Gia Gia, con sao vậy? Sao tóc ướt sũng, quần áo cũng ẩm ướt, có ai bắt nạt con không?"


Bà ấy ôm lấy mặt tôi, ánh mắt đầy xót xa.


Còn tôi thì nổi da gà, thậm chí còn bị ù tai.


Đặc biệt khi ông Diệp cũng tham gia vào, thể hiện sự cưng chiều và sự bảo vệ vô hạn dành cho con gái.


Đầu óc tôi như muốn nổ tung.


Cái nhà này không thể ở được nữa rồi.


Tôi quay người, chạy ra ngoài.

Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chap bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo