Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và

MỞ ĐƯỜNG DẪN để mở khóa toàn bộ chương truyện!

👉 https://s.shopee.vn/7fQu9Wedz6

MÊ TRUYỆN XIN CHÂN THÀNH CẢM ƠN QUÝ ĐỘC GIẢ!

Chương 4
13
 
Trong phòng bệnh, mùi thuốc sát trùng nhạt nhòa, ánh nắng chiều xiên qua cửa sổ, rắc xuống những vệt vàng rực.
 
Giang Dịch lười nhác nửa ngồi nửa nằm trên giường bệnh.
 
Bàn tay phải vốn thon dài trắng trẻo giờ quấn đầy băng dày cộp, tay trái nghiêm túc cầm một quyển sách.
 
Trên mặt anh vẫn là vẻ lạnh lùng xa cách, nhưng nơi đuôi mắt lại hồng lên, như vừa khóc qua.
 
Tôi chưa từng thấy Giang Dịch như vậy, cả người mỏng manh, yếu đuối, tựa một tờ giấy trắng.
 
Là vì bệnh tật hay là… vì tôi?
 
Ngực tôi nhói lên một trận đau xót.
 
“Sếp.”
 
Tôi cắn răng gọi.
 
Ánh mắt Giang Dịch theo tiếng mà nhìn lại, thoáng hoảng loạn, rồi giả vờ thản nhiên, đẩy quyển sách trong tay giấu xuống dưới gối.
 
“Nhanh vậy đã tới rồi à.”
 
Giọng anh khàn, cuối câu còn mang chút nghẹn ngào.
 
Cảm giác áy náy trong tôi lại dâng cao.
 
Chỉ là một bức ảnh thôi, có phải tôi nghĩ quá nhiều rồi không? Trực tiếp chặn anh như thế liệu có quá đáng?
 
Ý nghĩ hỗn loạn chồng chất trong đầu, tôi không đành lòng, tiến thêm vài bước về phía anh.
 
“Sếp, sao anh lại bệnh thế này?”
 
Giang Dịch khựng lại.
 
“Tôi chỉ bệnh thôi, chưa c/h/ế/t, em đừng khóc.”
 
“Không phải… ý tôi là, vì sao anh lại bệnh?”
 
Giọng tôi run run.
 
Dường như bị cảm xúc của tôi lây sang, giọng Giang Dịch cũng nghẹn lại, gương mặt tràn ngập ấm ức.
 
“…Sốt rồi biến chứng gãy xương, đau lắm.”
 
Anh vừa nói vừa định giơ cánh tay băng kín ra cho tôi xem, tôi vội đưa tay ngăn lại. Ai ngờ kéo một cái, chiếc gối trên giường rơi xuống đất.
 
Theo gối rơi xuống còn có một quyển sách.
 
Tôi cúi nhìn, trên bìa sách in mấy chữ to tướng:
 
“Mạng tôi, đều cho em.”
 
Tôi: “…”
 
Trong lòng Giang Dịch: Cô ấy không hỏi, tôi không nói. Cô ấy vừa hỏi, tôi sững người.
 
Tôi còn thương xót cái gì chứ.
 
Khóc là vì đọc tiểu thuyết tổng tài ngược tâm à!
 
Giọng tôi cứng lại.
 
“Đây là phương án, bản điện tử tôi cũng gửi rồi, không vấn đề gì thì anh ký tên là được.”
 
Giang Dịch ngẩng lên nhìn tôi, lắc lắc cánh tay quấn băng, vẻ mặt ấm ức.
 
“Ngón tay gãy rồi thì ký kiểu gì?”
 
Tôi giật mình phản ứng lại.
 
“Sếp, chẳng phải anh nói anh bị sốt sao, sao lại gãy xương nữa?”
 
“Ờ… sốt biến chứng thành gãy xương.”
 
Câu nói hoang đường đến mức ngay cả anh cũng không nhịn được, cúi đầu không dám nhìn tôi.
 
“Hửm?”
 
“Ừm… cái đó không quan trọng.”
 
Tôi tức đến bật cười.
 
“Sếp, rốt cuộc anh muốn thế nào?”
 
“Tôi…”
 
“Nếu không có gì thì tôi đi đây.”
 
Tôi bực dọc xoay người bước đi.
 
“Tạ Khinh Viên.”
 
Giọng Giang Dịch gấp gáp vang lên phía sau, cổ tay tôi lập tức bị nắm chặt rồi nhanh chóng buông ra, đầu ngón tay anh lạnh lẽo.
 
“Còn gì nữa?”
 
Tôi quay lại, đối diện là gương mặt ủ rũ cùng đuôi mắt đỏ hoe của anh.
 
“Tôi không còn nơi nào để đi cả, phải làm sao đây?”
 
Tôi giận đến cạn lời.
 
“Căn biệt thự mấy nghìn mét vuông của anh bị nổ rồi chắc? Còn giả vờ nghèo với tôi. Sếp, tôi thì coi như đá phải bông rồi đấy.”
 
Vẻ mặt Giang Dịch càng lúc càng đáng thương.
 
“Hôm đó Lý Hi say rượu, khóc lóc trước mặt ba mẹ tôi, nói cô ấy có một người thầm thích từ nhỏ đến giờ, cô ấy muốn ở bên người đó.”
 
“Ồ?”
 
Tôi nhướng mày, tim khẽ nhói.
 
“Haha, chẳng phải là anh sao, ai mà không biết hai người thanh mai trúc mã, xứng đôi vừa lứa.”
 
Nghe tôi ghen lồng ghen lộn, Giang Dịch bật cười.
 
“Thế em có muốn biết tôi nói gì không?”
 
“Tôi nghe đây.”
 
Anh mỉm cười nhìn thẳng vào tôi, ánh mắt sáng rực:
 
“Tôi nói, thế chẳng phải trùng hợp quá sao, tôi cũng có một người thích từ rất lâu rồi.
 
“Chỉ là cô ấy dường như rất sợ tôi, tôi cũng không biết phải lại gần thế nào.
 
“Thế nên tôi đã dùng một thân phận khác để tiếp cận, để yêu cô ấy, và từ đầu đến cuối tôi đều biết rõ cô ấy là ai.”
 
Tôi c/h/ế/t lặng, trong đầu trống rỗng.
 
Ngẩng lên, đối diện ánh mắt nóng bỏng ấy, tôi nghe thấy anh nói:
 
“Tạ Khinh Viên, anh thích em. Từ năm mười lăm tuổi anh đã bắt đầu thích em rồi.”
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chap bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo