BÙA BÌNH AN VÀ SỢI CHỈ TÌNH YÊU - 10

Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và

MỞ ĐƯỜNG DẪN để mở khóa toàn bộ chương truyện!

👉 https://s.shopee.vn/2VewrkrIyO

MÊ TRUYỆN XIN CHÂN THÀNH CẢM ƠN QUÝ ĐỘC GIẢ!

Vừa dứt lời, mắt Cố Úc Trạch lập tức đỏ hoe.
 
"Em không muốn."
 
"Chỉ là giả sử thôi mà."
 
"Không cho giả sử!"
 
"..."
 
Tôi nhẹ nhàng lau nước mắt đọng ở khóe mắt cậu ấy, thở dài: "Làm từ nước hay gì đấy? Sao dễ khóc thế?"
 
Cố Úc Trạch nhìn tôi không chớp mắt, đuôi mắt cụp xuống.
 
"Em sai rồi."
 
"Hửm?"
 
"Em sẽ không bao giờ đòi chia tay nữa, chị cũng không được phép."
 
"Được."
 
15
 
Góc nhìn của Cố Úc Trạch
 
Lần đầu tiên tôi gặp Tống Khinh Nhiên là ở quán bar.
 
Đó là ngày đầu tiên tôi cùng ban nhạc mới thành lập của mình biểu diễn ở đó.
 
Quán bar mới khai trương, vị trí lại không thuận lợi, dù là buổi tối cũng chỉ lác đác vài người.
 
Tống Khinh Nhiên là một trong số đó, chị ấy hình như là bạn của ông chủ quán, hai người thường ngồi gần nhau trò chuyện.
 
Không biết có phải tôi ảo giác không, thỉnh thoảng giữa những câu đùa giỡn, họ lại liếc nhìn về phía tôi.
 
Một lần vô tình chạm mắt, tim tôi như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.
 
Thời gian trôi đi, chúng tôi cũng dần bắt chuyện được với nhau.
 
Tôi đã yêu Tống Khinh Nhiên từ khi nào nhỉ? Tôi cũng không nhớ rõ.
 
Là sự kinh diễm ngay lần đầu gặp, là những rung động khi tiếp xúc, hay là lần đầu tiên, khi chị ấy - một khán giả - động viên tôi khiến nhịp tim tôi lệch mất một nhịp.
 
Tống Khinh Nhiên rực rỡ nhưng không xa cách, nụ cười nơi khóe môi chị ấy luôn khiến người khác muốn tiến lại gần.
 
Không chỉ mình tôi, những người khác trong ban nhạc cũng ít nhiều bị chị ấy thu hút.
 
Chỉ là khoảng cách năm tuổi khiến người ta khó tránh ngại ngùng.
 
Thật ra tôi không muốn gọi Tống Khinh Nhiên là "chị", hai chữ ấy như một bức tường, luôn nhắc nhở về khoảng cách giữa chúng tôi.
 
Cho đến một ngày, khi thấy một gã tới bắt chuyện gọi Tống Khinh Nhiên là "chị", ánh mắt chị ấy tràn ngập ý cười, thì ra chị ấy thích được gọi như vậy.
 
Từ hôm đó, tôi bắt đầu gọi Tống Khinh Nhiên là "chị".
 
Chị ấy sững người vài giây, sau đó nụ cười trong mắt không giấu nổi, còn xoa đầu tôi khen tôi ngoan.
 
Chị ấy khen tôi ngoan, còn xoa đầu tôi nữa.
 
Tôi cúi gằm đầu siết chặt nắm tay, mất một lúc lâu mới kìm lại được khóe môi đang muốn cong lên cùng nhịp tim đập loạn.
 
Ngẩng đầu lên thì thấy Tô Tranh đang nhìn tôi bằng ánh mắt ghét bỏ.
 
Cô ấy cũng thích chị ấy, tôi biết.
 
Tôi lạnh lùng lướt qua cô ấy, nghe cô ấy lầm bầm ba chữ: "Đồ tiểu tra nam."
 
Tôi cũng không hiểu rõ, nhưng chắc chắn không phải lời hay ho gì.
 
Kệ thôi, miễn là người chị ấy nhìn thấy đầu tiên là tôi, thì ánh mắt của người khác có ra sao tôi cũng không quan tâm.
 
Hôm bị người ta đập chai rượu vào đầu đến mức bất tỉnh, lúc tỉnh lại tôi đã thổ lộ với chị ấy.
 
Tôi biết hành động đó có phần ti tiện, lợi dụng lòng thương hại và cảm kích của chị ấy.
 
Nhưng tôi đã không chờ được nữa rồi, người thích chị ấy quá nhiều, tôi sợ mình chỉ là một vị khách thoáng qua trong cuộc đời chị ấy.
 
May mắn thay, chị ấy đã đồng ý.
 
Tống Khinh Nhiên đối xử với tôi rất tốt, tốt đến mức tôi dần dần trở nên kiêu ngạo, quen với việc được chị ấy dỗ dành, như thể trong mắt chị ấy chỉ còn lại mình tôi.
 
Tôi thầm nghĩ, nếu được Tống Khinh Nhiên dỗ dành như vậy cả đời cũng tốt.
 
Cho đến khi tôi nghe thấy cuộc trò chuyện giữa chú Tống và dì Tống trong bếp.
 
Tôi chỉ là thế thân thôi sao?
 
Chỉ là thế thân thôi ư...
 
Chẳng trách chị ấy cưng chiều tôi như vậy.
 
Tôi không dám hỏi, không dám lộ ra cảm xúc, vì sợ một khi nói ra, kết quả nhận lại sẽ là chia tay, đó là điều tôi không thể chịu đựng nổi.
 
Thôi thì cứ giả vờ như chưa nghe thấy, chị ấy vẫn là người yêu tôi nhất.
 
Tôi tự an ủi mình như thế, nhưng lại không ngừng suy nghĩ miên man.
 
Tôi bắt đầu không kiểm soát nổi cảm xúc của mình, viện đủ lý do để giận dỗi, đòi chia tay, mong có được sự chú ý và cưng chiều nhiều hơn, để chứng minh rằng người Tống Khinh Nhiên yêu là tôi, không phải ai khác.
 
Cho đến khi người đó xuất hiện.

Hắn ta đã phá vỡ hoàn toàn những lời nói dối tôi tự dệt nên.
 
Chỉ với vài câu, tôi đã tin lời hắn ta.
 
Vì để giữ lại chút tôn nghiêm ít ỏi, tôi đã chủ động nói chia tay trước khi chị ấy kịp buông bỏ.
 
Rõ ràng đã chuẩn bị tâm lý, nhưng khi nhìn thấy chữ "Được", tôi liền hối hận ngay lập tức.
 
Trước kia Tống Khinh Nhiên luôn dỗ dành tôi, nhưng lần này, chị ấy lại thực sự đồng ý.
 
Tôi như tro tàn nguội lạnh, tưởng rằng chị ấy thực sự không cần tôi nữa.
 
Từng nghĩ mượn rượu giải sầu là vô dụng, vậy mà đến khi chuyện xảy ra với mình, ngoài việc nhốt mình trong phòng tự dằn vặt, tôi chẳng biết làm cách nào để quên đi nỗi đau.
 
Tôi cứ nghĩ chuỗi ngày tăm tối đó sẽ kéo dài rất lâu, nhưng không ngờ Tống Khinh Nhiên lại đến tìm tôi.
 
Trước kia tôi không dám tin, nhưng lần này, tôi muốn dùng cả đời để chứng minh lời đó, tôi sẽ không bao giờ tự tay đẩy chị ấy ra nữa.
 
Một tuần sau khi quay lại, lúc đến công ty đón Tống Khinh Nhiên tan làm, tôi nghe mọi người bàn tán chuyện phiếm. 
 
Là về Trần Thâm không biết ai đã gửi những bằng chứng ngoại tình trước kia và những lời nói ghê tởm của hắn ta khi cố chen vào tình cảm của người yêu cũ qua email, gần như tất cả nhân viên hai công ty đều có.
 
Trần Thâm bị ảnh hưởng nghiêm trọng đến mức phải xin nghỉ việc, e rằng ngay cả ở thành phố này hắn ta cũng không thể ở lại.
 
"Vui không?"
 
Chị ấy nghịch nghịch khóe môi tôi đang bất giác cong lên, tôi khẽ "ừm" một tiếng.
 
"Giờ còn nghĩ mình là thế thân của anh ta nữa không?"
 
Tôi lắc đầu, trái tim như chai nước ngọt bị lắc mạnh, căng tràn đến mức muốn nổ tung.
 
Không kìm được nữa, tôi ôm chầm lấy Tống Khinh Nhiên.
 
"Chị, em yêu chị lắm."
 
"Chị biết, chị cũng yêu em rất nhiều."
 
_Hoàn
 
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chap bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo