Bẫy Ngọt Của Giang Thôi - Chương 6

Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và

MỞ ĐƯỜNG DẪN để mở khóa toàn bộ chương truyện!

👉 https://s.shopee.vn/7fQu9Wedz6

MÊ TRUYỆN XIN CHÂN THÀNH CẢM ƠN QUÝ ĐỘC GIẢ!

Chương 6
11
 
Căn bệnh “không chịu mặc áo” của Giang Thôi lại tái phát.
 
Tôi nhìn chằm chằm vào ngực anh đến ngẩn ngơ, trong đầu chợt lóe lên một tia sáng.
 
Hóa ra lúc có Vương Ngọc, anh mới chịu mặc áo.
 
Bảo sao mấy hôm đó tôi cứ thấy anh chẳng thuận mắt, thì ra là vì anh… mặc áo vào.
 
Hôm nay ngoài món nấm, còn có thêm tôm – lại đúng món tôi thích nhất, chỉ khác là tôm đã bóc vỏ.
 
Anh gắp cho tôi mấy con: “Ăn nhiều một chút.”
 
Thấy anh nghiêm túc như vậy, tôi cũng gắp lại cho anh: “Anh cũng ăn nhiều cho khỏe.”
 
Động tác của anh thoáng khựng lại, cứng ngắc vài giây.
 
Tôi nhìn mà lòng hí hửng, quả nhiên làm kẻ háo sắc mới thú vị.
 
Trong sân chất đầy củi, nhìn qua là tôi biết ngay lát nữa gã đàn ông thô kệch này sẽ đi chẻ củi.
 
Cơ mà, gã đầu đinh này còn chu đáo cắt dưa hấu thành miếng nhỏ, đưa thêm cả nĩa cho tôi.
 
Giờ nhìn anh, càng nhìn tôi càng thấy vừa mắt.
 
Anh vung rìu bổ củi, bắp thịt theo từng nhịp động tác càng nổi rõ, mồ hôi chảy dọc theo đường cơ, khiến tôi không rời mắt nổi.
 
“Thế nào, có thích không?”
 
Bà nội Giang ngồi cạnh, mỉm cười nheo mắt hỏi.
 
Mặt tôi nóng ran, chẳng biết nên gật hay lắc.
 
“Thích gì cơ ạ?”
 
Giang Thôi cầm khăn lau mồ hôi, từ ngoài đi vào.
 
“Không có gì, mệt rồi chứ, ăn dưa hấu đi.”
 
Tôi lúng túng, vội vàng đứng lên, cố gượng ép đút cho anh một miếng dưa.
 
Anh liếc miếng dưa hấu, rồi ngoan ngoãn há miệng ăn, trong đôi mắt tưởng chừng bình thản ấy lại ẩn chứa sóng ngầm cuộn trào.
 
Nhìn yết hầu anh trượt lên xuống khi nuốt, đầu óc tôi toàn một đống suy nghĩ linh tinh.
 
12
 
Hôm đó, tôi chật vật bỏ chạy.
 
Đêm đến thì nhận được lời mời họp lớp đại học.
 
Dọn dẹp đồ đạc mới phát hiện ra món đồ từng giấu đi.
 
Nhìn nó, lại liên tưởng đến dáng vẻ lúc nào cũng ngập tràn hormone của anh, tim tôi bỗng xao động.
 
Thu xếp hành lý xong, tôi tiện sang ở nhờ nhà bạn thân vài hôm.
 
Vừa kéo vali ra ngoài, đã bị anh chặn lại.
 
“Em định dọn đi sao?”
 
Ánh mắt Giang Thôi tối sầm, giọng nói đầy áp lực.
 
“Không phải, chỉ là đi họp lớp, rồi ở nhờ nhà bạn mấy hôm thôi.”
 
Nghe vậy, sắc mặt anh mới dịu đi đôi chút.
 
“Anh đưa em đi.”
 
Trước mặt anh, tôi chẳng có quyền từ chối.
 
Rồi tôi tận mắt thấy gã thô kệch trong mơ của mình mặc một bộ vest gọn gàng, lái chiếc xe sang tới.
 
Tôi sững người.
 
Trong đầu chợt vang lên câu gọi “ông chủ” của Vương Ngọc, thì ra anh thật sự là ông chủ.
 
Khí chất thô mộc ngày nào, trong thoáng chốc hóa thành lạnh lùng, cấm dục, ngông cuồng.
 
Tôi càng yêu mất rồi, biết làm sao đây?
 
“Còn ngẩn người làm gì, lên xe.”
 
Anh rất ga-lăng, chủ động cất vali, rồi đẩy tôi ngồi vào trong xe.
 
Sau khi tôi đọc địa chỉ, cơn buồn ngủ kéo đến.
 
Tôi bị một nụ hôn đánh thức, cảnh trong mơ giờ thành hiện thực.
 
Mắt mở to, thấy người đàn ông nhắm mắt hôn mình, tim tôi rối loạn.
 
Cảm giác trên môi khiến nhiệt độ cơ thể tăng vọt, tôi không nhịn được khẽ giãy.
 
Giang Thôi vẫn áp môi lên, hơi thở gấp gáp.
 
Trong đôi mắt mông lung kìm nén kia, sự chiếm hữu mạnh mẽ đến kinh người.
 
Thấy anh định lùi lại, tôi nhanh chóng ngồi dậy, hôn “chụt” một cái, rồi mỉm cười ngọt ngào:
 
“Cảm ơn anh nhé, vừa rồi coi như tiền xe.”
 
Lần này anh lại khẽ cười.
 
Nụ cười ấy khiến tôi như nở hoa trong lòng — thì ra anh cười lên cũng đẹp thế, sao trước giờ chẳng bao giờ cười với tôi?
 
Anh giúp tôi kéo vali xuống, rồi quay vào xe, hạ cửa kính:
 
“Anh cũng có việc ở quanh đây, có chuyện thì gọi cho anh.”
 
Nhìn đôi môi anh, tôi bất giác túm lấy đầu anh, hôn xuống.
 
Mang theo chút kỹ xảo tưởng tượng trong đầu, tôi hôn đến mức khiến anh ngẩn ngơ choáng váng.
 
“Có rảnh thì mời em ăn cơm nhé, tiền cơm em đưa trước rồi.”
 
Nói xong, tôi hớn hở xách vali rời đi.
 
Chỉ để lại một gã đàn ông thô kệch, bị hôn đến ngây dại, đứng sững giữa đường.
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chap bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo