Bạn Trai Cũ Ở Dưới - Chương 7

Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và

MỞ ĐƯỜNG DẪN để mở khóa toàn bộ chương truyện!

👉 https://s.shopee.vn/2VewrkrIyO

MÊ TRUYỆN XIN CHÂN THÀNH CẢM ƠN QUÝ ĐỘC GIẢ!

Tôi đưa tay lấy ly, phát hiện nước ép đã hết.
Chai nước đặt ngay trước mặt Trần Húc Ngôn.

Tôi miễn cưỡng mở miệng:
“Bạn học Trần, làm ơn lấy giúp tôi chai nước.”

Trần Húc Ngôn đặt đũa xuống, mặt không cảm xúc:
“Tại sao tôi phải giúp cậu? Không phải cậu bảo không quen tôi sao?”

“……”

Tôi thật không ngờ, cái người này lại nhỏ mọn đến mức thế này.

Tôi đang định nhờ người khác thì Trần Húc Ngôn đã rót đầy ly cho tôi.
Nhưng khi đưa ly cho tôi, anh ấy lại cố tình không buông tay.

Ngón tay tôi bị anh ấy mượn cớ siết chặt.
Cậu ta ghé sát lại, giọng khẽ khàng:

“Tống Duy học trưởng, thế nào mới được xem là quen với anh? Là gần đến mức không còn khoảng cách à?”

Mấy chữ cuối, anh ấy cố tình nhấn giọng, nghe đến mức lòng tôi khẽ run.

Tôi bất giác nhớ lại khi xưa, lúc tôi hay trêu chọc cậu ấy.
Tôi cứ thích chọc anh ấy đỏ mặt, chọc rồi lại chẳng chịu dỗ.

Khi đó, Trần Húc Ngôn luôn giận dữ nói,
Chờ thi đại học xong, nhất định sẽ xử lý tôi một trận đàng hoàng.

“Anh đang nghĩ gì thế?”

Một giọng trêu chọc vang lên.

Tôi ngẩng đầu, bắt gặp nụ cười đầy ác ý của Trần Húc Ngôn, tức giận véo anh ấy một cái.

Tôi đã cố tình tránh mặt rồi, sao anh ấy cứ phải trêu chọc tôi mãi?

Vùng eo của Trần Húc Ngôn rất nhạy cảm.
Tôi vừa chạm vào, anh ấy lập tức thẳng lưng cứng đờ.

Nhưng lại chẳng tức giận, chỉ nắm lấy tay tôi rồi cười cười, vẫn còn tâm trạng đùa giỡn:

“Sao thế? Không lẽ đang thật sự nghĩ tới chuyện ‘gần gũi’ à?”

“Trần Húc Ngôn, im miệng cho tôi.”

Thấy tôi sắp nổi giận, anh ấy mới chịu thu tay, đưa ly nước trái cây sang.

Tôi cầm lấy ly, vừa uống vừa lặng lẽ quan sát xung quanh.

Mọi người vẫn đang trò chuyện rôm rả, chẳng ai chú ý đến sự mờ ám giữa tôi và anh ấy.

Sau bữa ăn, món tráng miệng và trái cây được mang lên.

Hứa Nặc đưa phần việt quất – món Trần Húc Ngôn thích – tới trước mặt anh ấy.

Trần Húc Ngôn gật đầu cảm ơn, Hứa Nặc cười nhẹ, lúm đồng tiền bên má phải lộ ra.

Lúc ăn, ánh mắt Hứa Nặc cũng thường lén liếc về phía anh ấy.

Tôi khẽ cau mày. Cảm giác quen thuộc này… tôi biết rõ.

Vì còn sớm, hội trưởng rủ mọi người chơi trò chơi.

Khi Hứa Nặc thua, theo phản xạ liền nhìn về phía Trần Húc Ngôn.

Hình phạt là uống rượu giao bôi với một người do cậu ta chọn. 

Bình luận
Quảng cáo tại đây
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chap bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo