Bạn Trai Cũ Ở Dưới - Chương 1

Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và

MỞ ĐƯỜNG DẪN để mở khóa toàn bộ chương truyện!

👉 https://s.shopee.vn/2VewrkrIyO

MÊ TRUYỆN XIN CHÂN THÀNH CẢM ƠN QUÝ ĐỘC GIẢ!

Tôi và đàn em đang mập mờ, thì lại bị bạn trai cũ bắt gặp.

Bề ngoài anh tỏ ra không có gì, nhưng sau lưng lại khóc lóc cầu xin tôi quay lại.

Tôi từ chối nhiều lần, cuối cùng khiến anh nổi khùng.

Anh nhốt tôi trong ký túc xá, nói năng ngang ngược, câu nào cũng chọc tức người.

“Khóc cái gì? Rõ ràng người bị đá là tôi mà.”

“Sao không nói câu nào, không phải lúc trước em thích thế này sao?”

?

Thì cũng lấy cái trong miệng tôi ra trước rồi hãy nói chứ!

1

Buổi chào đón tân sinh viên của câu lạc bộ.

Tôi đang chơi trò chơi phạt cùng đàn em khóa dưới – Lục Viễn.

Tôi ngậm một thanh chocolate, Lục Viễn ghé sát lại để ăn hết phần còn lại. Chocolate càng ngắn, lát nữa cậu ta bị phạt uống càng ít.

Ngay lúc cậu ấy sắp chạm vào môi tôi, có người từ cửa bước vào, chậm rãi mà lạnh lùng.

Tôi nghiêng đầu liếc nhìn, lại là người quen.

Thiếu niên với vẻ mặt lạnh lùng, khí chất vẫn gò bó và ngột ngạt như xưa, ánh mắt không chút cảm xúc dừng lại nơi tôi.

Sau khi Trần Húc Ngôn ngồi xuống, không ít nữ sinh xung quanh trầm trồ khe khẽ:

“Đẹp trai quá...”

Cũng đúng thôi, hồi cấp ba anh ấy là nam thần trường học suốt ba năm liền.

Lục Viễn vỗ nhẹ vai tôi, mắt cười cong cong:

“Anh, em vẫn chưa ăn xong đâu.”

Nhưng thanh chocolate chỉ còn chừng hai centimet.

Cậu ta đang định ghé sát thêm, tôi nghiêng người né đi.

“Coi như anh thua rồi, để anh uống thay cho.”

Tôi nhấc ly lên cạn sạch rượu, khóe mắt lén liếc nhìn Trần Húc Ngôn đang ngồi cách đó không xa.

Anh ta cũng đang nhìn tôi, ánh mắt khó đoán.

Cũng đúng, dù đã chia tay, người theo đuổi anh ấy vẫn chưa bao giờ thiếu.

Mọi người lại tiếp tục chơi trò đếm số.

Toàn là dân đầu óc xuất sắc, đương nhiên khó có người thua.

Nhưng mỗi lần tôi thua, Trần Húc Ngôn lại cố tình làm sai ngay sau đó.

Tôi không muốn chơi “Thật hay Thách” với anh ấy nên đành uống không ít rượu.

Đến vòng cuối cùng, tôi lại thua.

Chai rượu trên bàn đã trống trơn, bất đắc dĩ, tôi chọn “Thật lòng”.

Trần Húc Ngôn hỏi:

“Sau khi chia tay, cậu có hối hận không?”

“Tất nhiên là không rồi.”

Hai má tôi ửng hồng, đối diện ánh mắt anh ấy, tôi bật cười hờ hững:

“Cũ không đi, mới sao đến.”

Tôi ăn một miếng bánh quy, bên cạnh, Lục Viễn đưa khăn giấy cho tôi lau tay.

Cậu ấy có mái tóc hơi xoăn, suốt cả ngày ánh mắt đều dõi theo tôi, dịu dàng như một người chồng.

Chủ tịch câu lạc bộ nhìn hai chúng tôi mà không nhịn được trêu chọc:

“Lục Viễn, cậu như vợ cậu ta vậy, đối xử tốt thật đấy.”

“Đâu có đâu, em đối với anh nào cũng tốt hết mà.”

Lục Viễn đỏ vành tai, không dám nhìn vào mắt tôi.

Trần Húc Ngôn vẫn giữ vẻ mặt lạnh tanh, nhưng ngón tay đã siết chặt ly rượu đến suýt vỡ.

 
Bình luận
Quảng cáo tại đây
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chap bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo