Ai Bảo Học Bá Không Biết Yêu? - Chương 4

Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và

MỞ ĐƯỜNG DẪN để mở khóa toàn bộ chương truyện!

👉 https://s.shopee.vn/7fQu9Wedz6

MÊ TRUYỆN XIN CHÂN THÀNH CẢM ƠN QUÝ ĐỘC GIẢ!

Chương 4
4
 
Chuyện Tạ Nam Dự chuẩn bị đánh nhau với bọn trường nghề bên cạnh nhanh chóng lan khắp lớp.
 
Có mấy nữ sinh quay sang nói với Lâm Hạ Hạ:
 
“Hạ Hạ, cậu phải cẩn thận đấy, Tạ Nam Dự vì cậu mà đi đánh nhau, có người chắc sẽ ghen c/h/ế/t mất.”
 
Nói xong, cả hai cùng nhìn về phía tôi.
 
Mà tôi đang cúi đầu làm bài, miệng còn lẩm bẩm:
 
“Magie cướp đi kẽm của tôi (Mg+ZnSO4=MgSO4+Zn).”
 
Một nữ sinh khịt mũi:
 
“Xem đi, bày đặt chăm chỉ học hành, chứ trong lòng vẫn muốn tỏ tình với Tạ Nam Dự thôi.”
 
Lâm Hạ Hạ lại liếc về phía Giang Sâm.
 
Giang Sâm cũng nghiêng đầu nhìn tôi, nhưng chỉ một cái liếc, rồi quay đi.
 
Ánh mắt sâu thẳm, chẳng rõ mang ý gì.
 
Lâm Hạ Hạ cắn môi, lớn tiếng:
 
“Tạ Nam Dự đánh nhau với ai thì cũng chẳng liên quan đến tôi, đừng kéo tôi vào.”
 
Lúc này, mấy nữ sinh mới im lặng.
 
Cả ngày hôm đó, tôi nghiêm túc học hành.
 
Vở ghi chép được nửa cuốn.
 
Nhưng kiến thức bỏ lỡ quá nhiều, khiến đầu óc quay cuồng, choáng váng.
 
Vì vậy, sau tiết học cuối buổi chiều, tôi một mình lén lên sân thượng học từ vựng.
 
Ai ngờ đang học thì ngủ quên lúc nào không biết.
 
Tỉnh lại thì trời đã tối đen.
 
Trở về lớp để học tối, Lâm Hạ Hạ và Giang Sâm đều đã không thấy đâu.
 
Linh cảm xấu dâng lên, tôi vội hỏi Tề Uy Long:
 
“Hai người họ đâu?”
 
“À, Lâm Hạ Hạ đi với Nam ca rồi.”
 
“Tôi hỏi Giang Sâm cơ!”
 
“Giang Sâm á? Không biết. Nhưng hình như từ lúc Nam ca với Lâm Hạ Hạ đi thì cũng chẳng thấy cậu ta đâu nữa.”
 
Hỏng rồi!
 
Tôi lập tức ném cuốn từ điển tiếng Anh trong tay, xoay người chạy vội ra ngoài.
 
Dựa vào trí nhớ, tôi lao tới khu nhà bỏ hoang.
 
Hai bên đã đánh nhau đến mức náo loạn.
 
Tôi đứng ngoài đám đông, sốt ruột tìm bóng dáng Giang Sâm.
 
Từ Duệ nhìn thấy tôi, khóe miệng bầm tím nhếch lên cười khẩy:
 
“Nam ca, anh nhìn xem ai tới này? Tôi nói rồi mà, anh còn đánh nhau ở đây, Hứa Đường sao có thể yên tâm ngồi học chứ?”
 
Ánh mắt Tạ Nam Dự rơi xuống người tôi, giọng cười lạnh:
 
“Hứa Đường, đừng có lúc nào cũng bám lấy tao. Giờ tao không rảnh mà bảo vệ mày đâu!”
 
Nói xong, anh ta vung nắm đấm đánh thẳng vào một nam sinh đang kéo tay Lâm Hạ Hạ.
 
Ai ngờ tên đó nặng gần trăm cân chẳng nhúc nhích, ngược lại còn túm cổ áo nhấc bổng Tạ Nam Dự lên.
 
Lâm Hạ Hạ hoảng sợ hét toáng lên.
 
Lúc này, tôi mới nhìn thấy Giang Sâm đang quần thảo không xa, lập tức chen qua đám đông chạy về phía cậu ấy.
 
Vừa chạy ngang qua Tạ Nam Dự, anh ta gồng cổ gằn giọng:
 
“Hứa Đường, không cần mày lo…”
 
Lời Tạ Nam Dự còn chưa dứt, tôi đã lướt qua, từ phía sau ôm chặt lấy Giang Sâm.
 
“Giang Sâm, cẩn thận!”
 
Nắm đấm nhắm vào Giang Sâm suýt nữa hạ xuống, cậu nhanh chóng xoay người, ôm tôi vào lòng, rồi tung một cú đá về phía đối phương.
 
Câu nói của Tạ Nam Dự nghẹn lại trong miệng, ánh mắt đầy vẻ khó tin.
 
Trong thoáng chốc, gã nam sinh nặng hơn trăm cân đã xốc mạnh, ném phịch Tạ Nam Dự xuống đất.
 
Đau đến mức anh ta hét thảm một tiếng.
 
Tôi vội kêu: “Giang Sâm, chạy!”
 
Giang Sâm lập tức hiểu ý, kéo tay tôi chạy thẳng về phía xa.
 
Đám người phía sau vẫn đuổi theo không tha.
 
Tôi và Giang Sâm rẽ vào một con hẻm nhỏ.
 
Trong ngõ có một góc khuất, kín đáo.
 
Hai đứa chen vào đó, chỗ hẹp đến nỗi cơ thể chúng tôi dán sát vào nhau mới đứng vững được.
 
Chỉ cần tôi ngẩng đầu lên chút nữa, có lẽ sẽ chạm môi vào cằm Giang Sâm.
 
Tiếng thở của cậu vang rõ bên tai, trong khoảnh khắc căng thẳng tĩnh lặng này, vừa ngứa vừa lạ lẫm.
 
Tôi nghiến răng: “Cậu có thể thở nhỏ một chút không?”
 
Giang Sâm bất chợt bật cười: “Hứa Đường, cậu đang dí sát vào tôi đấy.”
 
Tôi cúi đầu nhìn xuống — ngực tôi đang ép chặt vào người cậu.
 
Mặt liền đỏ bừng.
 
Trong đầu không nhịn được mà nhớ tới thiết lập nhân vật của mình trong cuốn truyện này — nữ sinh ngực D, đầu óc đơn giản.
 
“Cậu im miệng cho tôi!”
 
Đợi đến khi bên ngoài không còn tiếng bước chân, đã qua một lúc lâu.
 
Chúng tôi bước ra khỏi con ngõ.
 
Giang Sâm hỏi: “Cậu có bị thương không?”
 
Tôi lắc đầu, rồi nghiêm giọng trách: “Cậu có ngốc không hả? Người ta vì tranh giành Lâm Hạ Hạ mà đánh nhau khoe mẽ, cậu chen vào làm gì?”
 
“Chẳng phải cậu cũng vì Tạ Nam Dự…”
 
“Tôi thèm vào! Tôi ngủ quên trên sân thượng lúc đang học từ vựng, cậu nghĩ tôi đến để giúp Tạ Nam Dự đánh nhau sao?”
 
Tôi đưa tay nâng cằm Giang Sâm, nhìn trái nhìn phải, may là chỉ có một vết thương nhỏ.
 
“Ngốc nghếch, không nghĩ xem nếu cậu là học sinh giỏi mà bị ghi kỷ luật thì sẽ thế nào à?”
 
Giang Sâm ngoan ngoãn để mặc tôi nắn bóp, nhưng ánh mắt vẫn dõi theo tôi không rời: “Hứa Đường, cậu đang lo cho tôi sao?”
 
“Dĩ nhiên! Cậu là học sinh giỏi, tương lai sáng lạn, tiền đồ rộng mở, sao có thể giống như bọn tôi?”
 
Giang Sâm mím môi, không nói gì thêm, để tôi kéo đến hiệu thuốc.
 
Tôi mua nước sát trùng và bông tăm, cẩn thận giúp cậu xử lý vết thương.
 
Sợ cậu đau, tôi còn cúi sát, khẽ thổi lên vết xước.
 
Ngay khoảnh khắc tôi đứng thẳng dậy, Giang Sâm vốn im lặng bỗng khẽ gọi tên tôi.
 
“Hứa Đường…”
 
“Ừm?”
 
“Nếu cậu không thích học sinh giỏi, vậy tôi sẽ không làm học sinh giỏi nữa, được không?”
 
Giang Sâm ngồi trên bậc thềm trước hiệu thuốc, nghiêm túc ngẩng đầu nhìn tôi.
 
“Cậu dám!” Tôi kinh ngạc khi nghe cậu nói vậy. “Làm học sinh giỏi thì có gì không tốt?
 
Được thầy cô bạn bè yêu quý, sau này còn có thể thi vào một trường đại học tốt, tìm việc làm tốt, kiếm nhiều tiền…”
 
“Nhưng cậu lại thấy tôi thật nhàm chán.”
 
Giang Sâm cắt ngang lời tôi, hàng mi dày rũ xuống, giọng trầm thấp: “Đến cả ngồi cùng bàn với tôi, cậu cũng khó mà chịu nổi.”
 
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chap bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo