Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và
MỞ ĐƯỜNG DẪN để mở khóa toàn bộ chương truyện!
👉 https://s.shopee.vn/3LHQxmurcd
MÊ TRUYỆN XIN CHÂN THÀNH CẢM ƠN QUÝ ĐỘC GIẢ!
Hóa ra sau khi Tô Tinh Diệu về nhà, cậu ấy đã kể cho bố mẹ nghe về chuyện của tôi.
Bố mẹ cậu ấy cảm thấy xót xa cho hoàn cảnh của tôi, nghĩ đến việc đưa Tô Tinh Diệu đến thăm tôi, tiện thể khuyên nhủ bố mẹ tôi.
Không ngờ vừa xuống xe, mẹ Tô Tinh Diệu nhìn thấy tôi bé nhỏ ngồi dưới đất lau nước mắt, cuối cùng đã kiên định với ý nghĩ muốn đưa tôi về nhà.
Chỉ trong nửa ngày, tôi đã rời khỏi cái nhà mang đến vô vàn khổ đau cho tuổi thơ của tôi.
Tôi không hề có chút lưu luyến nào, giống như họ vui vẻ đếm tiền, trước khi đi cũng không hề nói lời tạm biệt với tôi.
Sau khi về đến nhà ở thị trấn, Tô Tinh Diệu tranh nhảy xuống xe mở cửa cho tôi.
"Chào mừng đến với nhà mới của cậu!"
Bố mẹ Tô Tinh Diệu, bây giờ nên gọi là bố mẹ nuôi của tôi, mỗi người một bên nắm tay tôi, dẫn tôi bước vào ngưỡng cửa của ngôi nhà mới.
Mẹ nuôi xoa đầu tôi rối bù, áy náy nói: "Phán Đệ, đón con vội quá, vậy nên nhà ta cũng chưa chuẩn bị nghi thức chào đón gì.”
"Tối nay con nghỉ ngơi cho khỏe, ngày mai sẽ đưa con đi ăn một bữa thật ngon!"
Bố nuôi bận rộn dọn dẹp một căn phòng trống cho tôi.
Mẹ nuôi thì bảo tôi ngồi trên ghế sofa đợi một lát, bà ấy sẽ đi nấu cơm trước.
Tôi không tự nhiên sờ sờ chiếc quần bẩn thỉu, nhìn chiếc ghế sofa sạch sẽ ngăn nắp trong nhà, không dám ngồi.
Muốn đi theo mẹ nuôi vào bếp nấu cơm.
Dù sao trước đây ở nhà, một ngày ba bữa đều do tôi nấu.
Tôi đứng trước bếp củi lớn xào hết món này đến món khác.
Mỗi lần rửa xong nồi đi ra, những đĩa thịt trên bàn đều đã bị ăn sạch.
Mẹ nuôi nhẹ nhàng đẩy tôi ra khỏi bếp, cười bảo Tô Tinh Diệu dẫn tôi đi xem ti vi.
"Làm gì có chuyện để trẻ con nấu cơm!"
Tôi được ăn những món ăn nóng hổi, xem chiếc tivi sáng trưng, cứ ngỡ mình đang ở trong mơ.
Tôi tham lam hy vọng, giấc mơ này dài thêm một chút, dài thêm một chút nữa.