Lấp Lánh Lấp Lánh, Tô Thiểm Thiểm - Chương 14

Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và

MỞ ĐƯỜNG DẪN để mở khóa toàn bộ chương truyện!

👉 https://s.shopee.vn/3LHQxmurcd

MÊ TRUYỆN XIN CHÂN THÀNH CẢM ƠN QUÝ ĐỘC GIẢ!

Nguyệt Nguyệt bị bệnh rồi.


Hôm nay Nguyệt Nguyệt lại bắt đầu đau bụng, nôn mửa, bố mẹ nuôi vội vàng đưa em ấy đến bệnh viện thành phố.


Bác sĩ tiến hành siêu âm, vừa kiểm tra, đã chẩn đoán rằng Nguyệt Nguyệt có khối u nguyên bào ở thần kinh.


Năm bốn tuổi, Nguyệt Nguyệt bắt đầu con đường trị liệu.


Ngày nào bố mẹ nuôi cũng ở bên Nguyệt Nguyệt, đi hết phòng kiểm tra này đến phòng kiểm tra khác trong bệnh viện, làm đủ loại xét nghiệm.


Ngày công bố điểm thi đại học, bố nuôi ôm Nguyệt Nguyệt rời khỏi phòng chụp cộng hưởng từ hạt nhân, hốc mắt ông ấy đỏ hoe.


Nguyệt Nguyệt nhỏ như vậy, mềm nhũn nằm trên máy móc làm kiểm tra, ai nhìn thấy cũng đau lòng không thôi.


Về đến nhà, tôi và Tô Tinh Diệu nói: "Con muốn đăng ký vào trường đại học của thành phố."


Tô Tinh Diệu im lặng rất lâu rất lâu.


Từ khi học cấp một, chúng tôi đã hẹn nhau, sẽ cùng nhau thi vào đại học A.


Chuyên ngành hàng đầu của trường đại học đó chính là ngành Văn học Trung Hoa mà tôi thích nhất và cả chuyên ngành máy tính mà Tô Tinh Diệu muốn thi.


Bây giờ điểm thi đại học đã có, điểm của cả hai chúng tôi đều đủ để đăng ký vào trường đại học đó.


Nhưng tôi lại không muốn đi.


Tôi muốn ở lại thành phố này, để có thể thường xuyên về thăm Nguyệt Nguyệt.


Cuối cùng, Tô Tinh Diệu thở dài.


"Thế anh cũng không đi nữa, chúng ta cùng đăng ký vào đại học C."


Bố mẹ nuôi biết quyết định của chúng tôi, tức giận mắng chúng tôi một trận.


"Chuyện học đại học, sao có thể qua loa như vậy?"


Họ đều biết, nơi mà tôi và Tô Tinh Diệu luôn mong nhớ là đại học A.


"Con đã tra rồi, chuyên ngành máy tính và chuyên ngành tiếng Anh của đại học C ở thành phố này đều thuộc top các trường nổi tiếng ạ." Tôi vội vàng giải thích.


Không có gì là không thể nhường nhịn.


Sau khi học cấp ba, tiếng Anh của tôi cũng ngày càng giỏi hơn.


Thế nên học chuyên ngành tiếng anh cũng khá phù hợp với tôi.


"Chúng con muốn ở bên Nguyệt Nguyệt nhiều hơn."


Tôi và Tô Tinh Diệu ôm chặt Nguyệt Nguyệt với khuôn mặt tái nhợt.


Không có gì có thể chia cắt gia đình chúng tôi.


Cuối cùng mẹ nuôi ôm tôi và Tô Tinh Diệu, rơi nước mắt nói: "Các con đều là những đứa trẻ ngoan."


Xem như bố mẹ nuôi đã đồng ý với quyết định của chúng tôi.

Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chap bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo