Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và
MỞ ĐƯỜNG DẪN để mở khóa toàn bộ chương truyện!
👉 https://s.shopee.vn/3LHQxmurcd
MÊ TRUYỆN XIN CHÂN THÀNH CẢM ƠN QUÝ ĐỘC GIẢ!
Gần hết kỳ nghỉ hè, tôi gặp lại bố mẹ ruột của mình.
Mẹ ruột ngồi trước cửa nhà tôi, khóc lóc sướt mướt.
Tôi ôm Nguyệt Nguyệt không chịu buông tay, là Tô Tinh Diệu đi ra mở cửa.
"Hai người đến đây làm gì?" Trong giọng nói của Tô Tinh Diệu ẩn chứa sự tức giận.
Tôi đặt Nguyệt Nguyệt về nôi, rồi nhanh chóng đi ra xem.
Mẹ ruột vừa nhìn thấy tôi, đã muốn nhào đến nắm tay tôi.
Tôi rụt người trốn ra sau lưng Tô Tinh Diệu.
"Phán Đệ! Cuối cùng cũng gặp được con rồi! Mẹ khổ quá mà!" Mẹ ruột coi như không thấy hành động của tôi, bắt đầu lau nước mắt.
Nghe bà ta khóc lóc một hồi lâu, tôi mới hiểu rõ tình hình.
Chị ruột của tôi, Vương Chiêu Đệ, đã chết.
Chị ấy lên trấn trên mua sữa bột cho em trai, lúc đi qua đường lại bất ngờ bị một chiếc xe tải lớn lao nhanh tới, chị ấy chết ngay tại chỗ.
Lon sữa bột lăn đi rất xa, lăn hơn năm mươi mét.
Đến cuối cùng, Vương Chiêu Đệ vẫn không được đổi tên.
Mùa hè năm đó, đúng lúc em trai bị ốm không khỏe, việc đổi tên cho chị ấy cứ thế bị trì hoãn.
Nói cho cùng, tình yêu thương mà chị ấy nhận được tuy nhiều hơn tôi, nhưng vẫn còn kém xa em trai.
Vương Phán Đệ đã trở thành Tô Thiểm Thiểm rực rỡ, còn Vương Chiêu Đệ vĩnh viễn chỉ có thể là Vương Chiêu Đệ.
Ba vạn tệ mà ba mẹ nuôi đưa khi đón tôi đi, vốn định chia cho Vương Chiêu Đệ một ít để tiếp tục đi học, sau này ba mẹ nuôi nếm được mùi vị ngọt ngào của việc bán con gái, cuối cùng đã đổi ý.
Chị ấy đã không được vào học cấp ba ở trường Nhất Trung của thành phố như ý nguyện.